Thấy BTC rần rần truyền thông về chương trình
Té ngửa... đã sắp bắt đầu Đạp xe xuyên Việt 2016
Sắp đến một kỳ nghỉ hè nữa của các bạn sinh viên
Thời gian trôi nhanh quá! Nhìn lại bản thân mình còn bao bộn bề
 
Thôi nào! Không lan man nữa.
Giờ thì kể về cơ duyên nào đưa tớ đến với xuyên Việt
 
 
Nhớ ngày ấy chúng tớ chơi thân với nhau gần chục người. Cơ mà có 3 anh em (3 đứa này có 1 điểm chung-bí mật) rủ rê nhau cùng đi xuyên Việt bằng xe đạp. Lời mời bắt đầu từ Hải Yến, cô gái nhỏ nhỏ, dễ thương, lắm tài, hát hay cực. Khi đó Yến đang làm việc tại Sài Gòn (nơi mà bao lâu tớ vẫn mong muốn được đặt chân đến). Yến mời tớ và Minh Phúc (cô em kết nghĩa của tớ, cô này huyền bí lắm!) cùng tham gia chương trình Đạp xe xuyên Việt, sẽ thật tuyệt khi cả 3 anh em cùng nhau chinh phục hành trình ấy. Rồi Yến bận công việc nên không tham gia tập huấn được và cũng không có ý định đi nữa. Phúc và tớ ở Hà Nội cùng nhau đi tập huấn. Phúc đi được mấy buổi thôi, là con gái và sợ rằng sức khỏe của mình không đủ để tự mình hoàn thành những cung đường. Tính cô này ngang phết, không chịu để người khác hỗ trợ hay sao ấy. Đến khi đi cô ấy cũng đấu tranh tâm lý và rồi quyết định không đi.
 
Cơ mà nói nhỏ luôn với mấy bạn đang tìm hiểu là các bạn yên tâm tham gia đi, chỉ cần bạn có mong muốn và nỗ lực hết mình. Trong đoàn XV 2015 có một bạn bị bệnh tim vẫn tham gia và khi về bạn ấy khỏe hơn nhé! 2013 có một bác hơn 60 tuổi vẫn hoàn thành hết hành trình. Từ từ rồi tớ kể cho mà nghe.
Bạn sợ phải đi XV một mình mà không có người thân quen sao? Đừng lo.
 
Lúc tớ tham gia tập huấn đã là tháng 4 rồi, cuối tháng 6 bắt đầu hành trình. Thời gian ngắn ngủi như thế cũng đủ để tớ làm quen và thân thiết với rất nhiều những anh chị em bạn bè cùng tham gia chương trình tại Hà Nội. Những buổi tập huấn thần thánh tại công viên Cầu Giấy huyền thoại, cùng nhau chạy, cùng nhau tập, cùng nhau chơi trò chơi, cùng nhau hát, giới thiệu bản thân, chúc mừng sinh nhật... Như thế bảo sao không thân cho được.
 
Đặc biệt là những lần đi thực tế (đừng bỏ lỡ, nhất định phải tham gia). Lần đó đoàn Hà Nội đi thực tế lên Tây Thiên, Vĩnh Phúc. Cảm xúc lần đầu tiên đạp đường trường với nhiều bạn hẳn rất tuyệt. Chỗ này không kể nữa, để ai tham gia tự trải nghiệm. Tóm lại những buổi đi thực tế ấy gắn kết các thành viên gần gũi và thấu hiểu hơn rất nhiều. Bắt đầu giúp tớ hiểu được tinh thần đồng đội, những khó khăn sẽ gặp phải, định hình rõ ràng hơn mục đích của mình khi tham gia ĐXXV.
 
Khi chuẩn bị bắt đầu XV tớ đã chủ động đăng ký làm đội trưởng, mục đích là muốn rèn luyện khả năng lãnh đạo, làm việc nhóm. May quá lúc chia đội, đội tớ cả đầy đủ cả Bắc Trung Nam. Lúc XV xong mấy đứa mới khoe, lúc mới chia đội nó ghét mình nhất mới chết chứ!
 
Mấy ngày đầu tiên khi chưa đạp quen thấy mọi người oải quá! Mình thì được cái trời phú cho đạp xe khỏe. Lúc chuẩn bị XV còn một mình đạp về quê Thái Bình 150km. với 8 hay 9 tiếng thần thánh gì đó. Hôm thi thể lực thì tớ với cu Bảng (dẫn đoàn 2015) thi nhau đứng lên ngồi xuống mấy trăm lần cho BTC đếm mỏi cả mồm.
 
Ngày đầu chưa có kinh nghiệm nên tớ hỗ trợ các bạn có xíu à. Mọi người cũng chưa thấy hỗ trợ nhau nhiều. Ngày đầu thấy có Sang Sang (đội trưởng đội 9, Thánh đèo nam 2015) là trâu bò hỗ trợ mấy bạn nhiều. Mỗi ngày trôi qua ai cũng đều có thêm kinh nghiệm để đạp xe tốt hơn, hỗ trợ nhau nhiều hơn. Nắm tay kéo nhau đi khi có người mỏi cẳng hết đạp nỏi, hoặc đẩy bạn ấy đi.
 
 
 
Không nói hết được những điều thần kỳ của chuyến đi đâu. Nhưng lưu lại sâu sắc với mỗi đứa XVer hẳn là những bữa cơm xum vầy bên nhau, đậu phụ thần thánh, và nhiều món thần thánh khác. Đi đến đâu càn quét đến đó, mấy đứa chốt đoàn xin ăn giỏi hơn cả ăn mày, vào nhà nào có hoa quả đồ ăn gì là cho chúng hết. Đi dân vận tắm cũng vui, người ta quý toàn mời ăn cơm. Được tắm chung, cả nam với nữa bạn tin không? Ơ, đừng hiểu nhầm. Hôm ở Bình Định mọi người cùng đi bể bơi bơi nhá!
 
Mà kỳ lạ thật chứ! Đạp xe đến điểm nghỉ thì kêu mệt kêu mỏi.. ấy thế mà mỗi khi nghỉ tại một địa điểm đẹp nào đó.
Này thì Huế, Đà Nẵng, Nha Trang, Hội An..v.v chúng nó lôi xe đạp ra đạp vòng vòng cả trăm km chả thấy mỏi.
Bởi khi đó chúng tớ được thăm quan, được gặp gỡ con người nơi đấy, được thưởng thức các món ăn đặc trưng của mỗi vùng miền..nghe thấy ăn là nhiều thánh sáng mắt ra rồi đấy!
Ăn đi rồi về kiếm tiền mà chả nợ nhá! Nặng đô phết đấy! Vì đi đâu cũng rất nhiều món ngon
Cứ mỗi khi ăn xong cơm cùng đoàn tại điểm nghỉ là lại từng nhóm một rủ nhau chạy đi đây đó chơi. Ăn thì mỗi đứa gọi một loại rồi quay vòng mà ăn, mỗi đứa ăn mỗi món một ít như vậy mới thưởng thức được nhiều món, cái bụng cũng có giới hạn nên mỗi món ăn một ít thôi
 
Nửa đầu hành trình dường như tất cả chưa thật sự hiểu nhau, chưa gắn kết nhiều. Nhưng trải qua biết bao ngày tháng, nhớ bữa cơm cùng nhau ngồi ăn bên bờ biển Khánh Hòa trời đỏ mưa cầm ô, cầm áo mưa che cho nhau ăn hết bát cơm. Những bữa cơm dở sống dở chín vì lỗi kỹ thuật, những bữa ít cơm, ít thức ăn nhường nhau từng tí. Những đêm đốt lửa trại chơi trò chơi, rồi giao lưu trao đổi về tình yêu thương.. Những lúc người này yếu, người kia ốm. Họ đã chăm sóc nhau như một gia đình.. nhiều lắm!
 
Đi qua bao cung đường quốc lộ, sỏi đá, rừng núi, biển đèo, ngắm nhìn những bờ biển trải dài nước xanh cát trắng, đồi núi bạt ngàn màu xanh. Có khi chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi thôi cũng đã khiến người ta sẽ nhớ nhau mãi rồi! Càng về cuối hành trình những giây phút bên nhau ấy càng trở nên quý giá biết nhường nào! Ngày ấy chia tay chúng tớ đánh rơi nước mắt, không muốn rời xa nhau, muốn được cùng nhau tiếp tục đi nhiều hơn nữa. Nước mắt ấy cũng là nước mắt của hạnh phúc.
 
Giờ khi nhớ lại vào group của XVer 2015 xem lại album ảnh lại ngồi cười một mình, lại nhớ, lại bâng khuâng,, thấy sướng.
Tớ vẫn nhớ là đội 2 nhà tớ toàn con gái.
* Thộn. Cô bé này ngã xe suốt. may quá có cu Quý Anh chăm.
* Diễm chóa. Trên tay tớ cũng ghi được đống vết răng.
* Thy Thy Lee. Chỉ ăn cơm khi có bát hường và thìa. Hát hay, sống tình cảm, lắm tài và vẫn chưa có... Hai anh em nhà này mà cãi nhau thì cứ như đang kể chuyện cười. người khác nghe cứ cười khúc khích.
* Trân Trân. Cô gái xinh nhất đoàn. Tớ làm cô bé này khóc thút thút ngay ngày đầu tiên nhập đoàn. May quá em ấy không phải cung Bọ Cạp giống mình
* Yêu Nữ. Cô gái quý phái nhất đoàn.
*Hải Châu. Ú tà, con gái Huế thùy mị nết na. XV về rồi mới biết nó vẽ đẹp cực, lại còn là cao thủ Vovinam.
* Én Én. Cô gái cười đẹp nhất đoàn. Trời đất! Nó biết nó cười đẹp nên bữa ăn nào cũng cứ ngồi nhe răng ra. Mà tài thật, ngồi cười mà vẫn nuốt được cơm
* Trọng Dương. Cu em này cực kỳ nguy hiểm, thành phần IS tại Việt Nam. Mình làm gì bí ẩn cũng bị nó phát hiện.
* Huỳnh Đức. Cu này đích thị BD. Mình chỉ kết nhất số điện thoại của nó: 0978111000. Đừng ai gọi nhá!
 
Cũng muốn kể cả đoàn XV vào đây vì người nào cũng khiến mình có những ấn tượng riêng. À mà nhắc thằng Hoài trụi trưởng đoàn vào đây cho nó sướng. Trẻ tuổi tài cao. Sinh năm 1995 mà làm trưởng đoàn hoàn thành một hành trình dài hơn 38 ngày, hơn 100 con người là cả một sự trưởng thành rất lớn. Anh Tuấn Anh. Trưởng BTC ĐXXV cũng đã hỗ trợ các TNV rất nhiều. Cảm ơn anh đã đồng hành cùng các XVers 2015 suốt hành trình!
 
38 ngày đêm đồng hành với nhau đã rất tuyệt vời. Ây za! Với riêng tớ còn ở lại nửa tháng nữa về sau mọi người. Những ngày ở lại ấy cũng thật thần tiên.
 
 
Dài dòng phết rồi đấy! Kết nhé!
XV xong giờ thấy chúng nó cứ chạy ra chạy vào Bắc Nam ầm ầm như đi chợ. Không còn rào cản nữa.
Những con người ấy đã lớn hơn.
Đi nơi đâu chúng tớ cũng có những người bạn tuyệt vời!
Chúng tớ sẵn sàng giúp đỡ, hỗ trợ nhau trong cuộc sống, công việc.
 
Hãy đi! Nối tiếp hành trình của chúng tớ đã thực hiện.
Đi để hoàn thiện bản thân mình.
Đi để biết đất nước mình tươi đẹp biết bao.
Đi để biết mình còn may mắn hơn bao người.
Đi để thấy mình còn nhỏ bé
Đi để có thêm những người bạn tuyệt vời!
Đi xa để muốn được về nhà, để cảm nhận tình thân thương.
Đi để vượt lên những khó khăn thử thách, đi để giỏi hơn.
Và Đi để trở về!
 
Hãy cùng nhau tạo nên một thế hệ trẻ hùng mạnh!
 
- Khiết Khát Khao -