Đạp Xe Xuyên Việt – Hành Trình Kết Nối Yêu Thương.
Không biết tự bao giờ, những từ đó đã trở nên thân thuộc, rất đổi yêu thương đối với tôi.
Ở cái tuổi không còn trẻ trung gì, nhưng lòng đam mê đi đây đi đó, để khám phá những cảnh đẹp của đất nước mến yêu đã làm tôi mạnh dạn đăng ký tham gia chương trình Đạp Xe Xuyên Việt – Hành Trình Kết Nối Yêu Thương. Rồi những tháng ngày tham gia sinh hoạt, tập luyện với những bạn nhỏ ở Đà Nẵng, để đợi ngày tập trung ra Hà Nội, cùng các bạn nhỏ khác của 3 miền Bắc Trung Nam bắt đầu cho chuyến đi dài ngày đầy thử thách. Tôi bắt đầu nhận thấy lòng nhiệt thành, hăng say của lớp trẻ hôm nay, và cũng muốn được trẻ lại thật sự để có thể hòa nhập vào sự hăng say, vui vẻ của các bạn nhỏ đó.
Vượt qua những thử thách, kiểm tra tại Đà Nẵng, tôi chính thức có tên trong đoàn Đạp Xe Xuyên Việt 2016, và ngày lên đường tập trung ra Hà Nội cũng đến. Tôi háo hức, hồi hộp xen lẫn lo lắng cùng đoàn Đà nẵng lên tàu ra Hà Nội để tập trung chuẩn bị cho ngày khởi hành. Vừa bước chân xuống sân ga Hà Nội tôi đã rất xúc động khi thấy các bạn nhỏ 2 miền Bắc Nam, ra đón đoàn Đà Nẵng với tình cảm thân thương như quen nhau lâu lắm rồi giờ mới gặp lại.
Những ngày ở Hà Nội đợi ngày khởi hành, tôi được các bạn nhỏ Hà Nội dẫn đi tham quan và ăn uống các món đặc sản của Hà Nội. Tại đêm văn nghệ khai mạc chương trình Đạp Xe Xuyên Việt 2016, một lần nữa tôi lại cảm nhận được nhiệt huyết của tuổi trẻ Việt Nam, nó như truyền lửa cho tôi, cho tôi được cảm thấy như trẻ lại thật sự, tôi muốn hòa mình vào cùng các bạn trẻ.
Rồi ngày khởi hành cũng đến, tôi háo hức, hồi hộp cùng gần 70 bạn nhỏ bắt đầu bước vào chuyến phiêu lưu lớn. Những ngày đầu thử thách chưa nhiều, chỉ đạp những chặng đường ngắn để làm quen dần với việc đạp xe đường dài. Rồi đoạn đường đạp xe càng lúc càng tăng dài hơn, thời tiết mùa hè càng lúc càng khắc nghiệt hơn như muốn thử thách tất cả mọi người, những người với lòng đam mê đầy nhiệt huyết, đang muốn thử thách ý chí của bản thân để thực hiện một chuyến từ Bắc vào Nam trên những chiếc xe đạp.
Đoạn đường đạp xe dài, thời tiết nắng nóng, những đoạn đường qua đồng trống gặp gió lớn, cũng đã làm tiêu hao sức lực của tôi nhiều hơn. Bên cạnh đó những sinh hoạt ăn uống, ngủ nghỉ, tắm rửa hằng ngày không được như ở nhà cũng gây ra không ít khó khăn cho tôi. Nhưng với quyết tâm phải đi đến đích cuối cùng, tôi luôn tự động viên mình và tìm cách thích ứng với sinh hoạt mới trong chuyến đi này. Bên cạnh đó tôi cũng được an ủi rất nhiều khi thấy các bạn nhỏ quan tâm chăm sóc cho tôi rất nhiều, nhường cho tôi những miếng ăn ngon, chia cho tôi những ngụm nước mát lạnh, nhường cho tôi những chổ ngủ nghỉ tốt, luôn thăm hỏi sức khỏe của tôi ở chổ nghỉ sau mỗi chặng đường đạp dài. Dần dần tôi đã cảm thấy yêu thương các bạn nhỏ xung quanh tôi hơn, những người bạn đang cùng tôi chia sẻ gian khổ, đang cùng tôi thử thách ý chí trước những khó khăn của chuyến đi và luôn động viên nhau để cùng nhau vượt qua tất cả đi đến đích cuối cùng.
Có những hôm, dưới cái nắng nóng khắc nghiệt, đang gò người trên chiếc xe đạp để leo lên một con dốc, một vài chiếc xe đạp lướt qua cùng lời động viên : “ Cố lên, cố lên Bác”, nhìn lại thấy những khuôn mặt nhể nhải mồ hôi với nụ cười tươi tắn trên môi, đã giúp tôi thêm sức mạnh để quyết tâm đạp lên phía trước.
Có bạn nhỏ lo lắng cho sức khỏe của tôi, đã đề nghị tôi lên xe hơi ngồi để nghỉ ngơi một vài chặng. Hoặc có bạn nhỏ lại đề nghị được đẩy tôi lên, hoặc dùng xe máy kéo tôi lên phía trước để tiết kiệm sức lực cho tôi. Nhưng tôi đã từ chối những tấm lòng tốt đó, tôi muốn hoàn thành chuyến đi bằng chính sưc lực của mình.
Chuyến đi không chỉ toàn là những khó khăn gian khổ, chúng tôi còn được đi qua những nơi tuyệt đẹp của đất nước. Được tận mắt nhìn thấy những cảnh đẹp thiên nhiên của đất nước Việt Nam, được đi tham quan những di tích lịch sử, được viếng thăm những thắng cảnh nổi tiếng của những vùng miền mà chúng tôi đi qua. Từ đó mới thấy được, đất nước Việt Nam đẹp biết bao nhiêu và càng thấy yêu thương đất nước của mình hơn.
Bên cạnh đó chúng tôi còn có những buổi văn nghệ từ thiện, giúp đở những em học sinh nghèo hiếu học, ở những nơi điều kiện vật chất thiếu thốn mà chúng tôi đã đi qua, nhằm khuyến khích giúp đở các em tiếp tục học tập tốt hơn nữa. Ngoài ra chúng tôi còn có những đêm văn nghệ hát cho nhau nghe, những tối tâm sự giải bày cảm nghĩ của mỗi thành viên trong đoàn đối với chuyến đi này. Nhờ đó chúng tôi càng hiểu nhau hơn, càng gần gủi và gắn kết với nhau như một gia đình thật sự.
Hành trình Đạp Xe Xuyên Việt 2016 kết thúc tại Sài Gòn. Ở đây chúng tôi có một buổi tối văn nghệ bế mạc hoành tráng tại Nhà Văn Hóa Lao Động, một chiều tâm sự đầy cảm xúc và nước mắt ở quán cà phê CaPhi, một tối liên hoan vui vẻ ở một quán lề đường. Sau đó chúng tôi chia làm 2 nhóm, 1 nhóm trở về nhà với nhiều tiếc nuối, 1 nhóm lại tiếp tục lên đường với chặng đường mới, đạp xuống Mũi Cà Mau, nơi tận cùng của đất nước Việt Nam. Và tôi cũng có mặt trong nhóm thứ 2 này để tiếp tục chinh phục thử thách mới.
Sau khi nghỉ ngơi lấy lại sức tại Sài Gòn, tôi lại theo gần 40 bạn nhỏ để tiếp tục đạp xuống Mũi Cà Mau. Chặng đường này không còn đèo và dốc nữa, nhưng lại có gió rất nhiều, vả lại mọi người cũng xuống sức nhiều rồi không còn sung sức như những ngày đầu mới đạp, ăn uống cũng kham khổ hơn, nên Đoàn tiến chậm hơn, nhưng rồi cuối cùng chúng tôi cũng đến được nơi tận cùng của đất nước Việt Nam - Mũi Cà Mau. Cứ nhìn nét mặt vui vẻ của các bạn nhỏ, khi được dạo chơi ở nơi đây mới thấy được sự sung sướng, thỏa mãn của các bạn nhỏ sau khi vượt qua một đoạn đường rất dài để đến được nơi đây trên chiếc xe đạp, mà giờ đây đã trở thành một vật rất thân thương của mỗi người.
Tôi thật sự cảm thấy rất sung sướng và hạnh phúc khi đã hoàn thành được chuyến đi này bên những người bạn nhỏ thật tuyệt vời này. Tôi đã làm được điều mà tôi muốn, vượt qua sự tưởng tượng của tôi cũng như của nhiều người khác, đó là ĐẠP XE XUYÊN VIỆT.
Chuyến đi này đã chẳng lấy đi của tôi điều gì, mà còn cho tôi rất nhiều thứ :
Một trải nghiệm tuyệt vời khi được đạp xe từ Hà Nội xuống tận Mũi Cà Mau.
Được tận mắt ngắm nhìn biết bao cảnh đẹp thiên nhiên trên suốt hành trình.
Và nhất là có được một gia đình lớn mới với nhiều người cháu gọi bằng Bác, gia đình ĐẠP XE XUYÊN VIỆT.
Chương trình Đạp Xe Xuyên Việt năm 2017 đang bắt đầu khởi động. Các bạn nhỏ nào đang phân vân thì cứ mạnh dạn đăng ký đi nhé. Tuổi đang còn trẻ, cứ thử khám phá xung quanh và bản thân để mai này không hối tiếc.
Cuối cùng chúc các bạn nhỏ trong gia đình ĐẠP XE XUYÊN VIỆT được nhiều sức khỏe, chăm học và học tốt hơn nữa để sau này cống hiến nhiều hơn cho đất nước và xã hội.
Đà Nẵng, 22 tháng 2 năm 2017
Ngô Văn Bằng