Con chào ba má con đi
Con đi xuyên Việt tháng sau con về
Con đi cho thỏa đam mê
Cho con được thấy quê mình đẹp xinh
Từ Hà Nội ta đạp xuống Hà Nam
Ghé vào Phủ Lý dừng chân bên đường
Bữa cơm đầu nhớ lại thấy mà thương
Cơm sống nhăn nhai muốn gãy cái răng
Chặng Ninh Bình cơn mưa bất thình lình
Không áo mưa không găng tay mũ nón
Đi trên đường ta gặp em Tờ Ruế
Tấm thân nặng nề em đạp rất ghê
Chặng Thanh Hóa nắng như muốn cháy da
Đường cong cong mấy trăm cái ổ gà
Người mệt nhòai mồ hôi rơi lã chã
Ba Má ơi! con đã thấy nhớ nhà.
Sáng đi Nghệ An nắng chang chang
Thăm quê Bác lòng chợt buồn man mác
Đây làng Sen tỏa hương thơm bát ngát
Kia làng Trù còn trong câu hát ru
Về Hà Tĩnh ghé nhà Anh Trâm Phạm
Người hiền hòa duyên dáng lại dễ thương!
Nghe em kể anh lại nhớ quê em
Cứ muốn nghe nhiều mô, tê ,răng ,rứa
Tìm về nơi di chỉ Đồng Lộc xưa
Ai nằm đó đã bao ngày nắng mưa
Ngàn thông xanh như tóc em mười bảy
Ngã ba này chợt thấy lòng đắng cay
Chặng Quảng Bình gian khổ lắm ai ơi
Vượt Đèo Ngang dốc lên cao vời vợi
Thôi đừng lên cao nữa cho ta được
Thấy dáng em, người con gái Đồng Lê
Đêm Nhật Lệ trời ngàn sao lấp lánh
Gió se lạnh anh nhường em tấm chăn
Ngủ đi em vì giấc ngủ mong manh
Sóng dạt dào, biển thì thào câu hát.
Tạm biệt nhé Quảng Bình mến thương
Ta đến thăm đất Quảng Trị ngoan cường
Thăm đôi bờ Bến Hải cầu Hiền Lương
Nơi quê hương chia cách những đêm trường
Xa Quảng Trị lòng vẫn tiếc ngẩn ngơ
Ta xuôi về nơi xứ Huế mộng mơ
Ngắm dòng Hương Giang nước chảy đôi bờ
Tà tím bay hờ bên chiếc nón bài thơ
Nghe đâu đây văng vẳng tiếng "hò ơ"
Giọng ai ca nghe như tiếng ru hờ
Theo mây gió vọng về từ muôn hướng
Như thể làm mưa ướt cả dòng Hương
Ngự Bình ơi! sao hờ hững mây trôi
Sao lặng lẽ một mình như chờ đợi
Tràng Tiền ơi! nước Hương Giang vẫn đợi
Chuông Thiên Mụ nghe sao buồn chơi vơi
Thôi chào nhé xứ Huế mộng mơ ơi!
Ta đi đây Đà Nẵng vẫy tay mời
Qua Hải Vân cao nghi ngút đỉnh trời
Qua Lăng Cô chốn bồng lai tiên cảnh
Ta đi qua Đà Nẵng - nắng ươm hồng
Qua Cầu Rồng dọc sông Hàn gió thổi
Qua Quang Trung con đường nhiều cây cối
Ngũ Hành Sơn sừng sững áng mây trôi
Đêm Quảng Nam lung linh huyền ảo
Đêm Phố Hội rực rỡ ánh đèn lồng
Mái ngói cổ phủ kín những rêu phong
Sông Thu Bồn lững lờ nước xanh trong
Ta cay cú quán nhậu cạnh Chùa Cầu
Nhìn ta lạ người bảo không bán bia
Không bán bia thì ta ra Cửa Đại
Ngồi lai rai bên các vị huynh đài
Ta tìm về với Quảng Ngãi quê ai
Nơi ổ trâu hay là nơi Châu Ổ
Sông Trà Khúc vẫn vươn mình bao thuở
Tiếng ai hò vang vọng bến Tam Thương
.....Còn tiếp.....