Bài cảm nhận hành trình xuyên Việt 2014
Họ tên: Phạm Hữu Đức
Tên Facebook: Phạm Huu Duc
Link Facebook: https://www.facebook.com/pham.duc81
Lại nữa, 1 mùa đạp xe xuyên Việt sắp tới và đây có phải sẽ là 1 lần nữa mình bỏ lỡ hành trình này. Tôi biết đến hành trình này lần đầu vào năm nhất đại học, năm 2011 sau khi chương trình đã diễn ra, chẳng có gì tiếc nuối hơn là không tham gia 1 hành trình đầy ý nghĩa cho cộng đồng và bản thân như thế này. Lần bỏ lỡ thứ 2 là lựa chọn khó khăn giữa hành trình đạp xe xuyên Việt và chiến dịch mùa hè xanh do trường tổ chức, cuối cùng tôi đã nghe theo tiếng gọi của bạn bè và tham gia 30 ngày chiến dịch mùa hè xanh ở tỉnh Đồng Tháp.
Và lần thứ 3 thì tôi bỏ lỡ vì một lí do mà tôi không thể từ chối được, đám cưới đầu tiên trong gia đình tôi. Và lần này, lần thứ 4 nghe tin tuyển tình nguyện viên đạp xe xuyên Việt, tôi lại đứng giữa 2 sự lựa chọn cực kì khó khăn, thực tập tốt nghiệp và hành trình. Nếu như lỡ thực tập tốt nghiệp, tôi sẽ không được làm luận văn và sẽ ra trường trễ ít nhất 1 học kì. Nếu như lỡ hành trình 1 lần nữa, ra trường, đi làm, thực sự là ta có thể tin sẽ không còn cơ hội để tham gia nó nữa. Suy đi nghĩ lại, tôi tự cảm thấy mình chưa đủ trưởng thành để bắt đầu làm 1 công việc gì đó, chưa đủ tự tin với kiến thức chắp nhặt trong suốt 4 năm qua, cuộc sống còn lắm điều để tôi khám phá, bản thân còn lắm điều chưa xác định rõ ràng, tâm tính còn lắm điều phức tạp và một cuộc đời sinh viên còn lắm điều thiếu xót. Vậy tại sao lại phải ra trường đúng hạn??? Tiếp tục tận hưởng mùi vị chua chua đắng đắng đời sinh viên..
Và quyết định cuối cùng là “bất chấp hết” tham gia hành trình đạp xe xuyên Việt này, tôi đặt mình vào suy nghĩ ra trường muộn là tự cho mình thêm thời gian để khám phá bản thân, khám phá quê hương đất nước để học thêm nhiều điều từ cuộc sống, bổ sung thêm nhiều kiến thức để tôi không còn cảm thấy thiếu tự tin như lúc này và ít nhất được cống hiến 1 chút gì đó cho những mảnh đất mà tôi có thể đặt chân lên trong hành trình sắp tới.
Tôi chỉ biết đến 2 mùa nắng mưa của đất Sài Gòn rộng lớn và cái khí hậu khắc nghiệt của mảnh đất quê hương Thừa Thiên Huế nơi tôi đã sống qua 18 năm tuổi thơ. Những vùng đất có thể tôi sắp đặt chân đến trên suốt hành trình 1900km sẽ toàn là những điều mới mẻ. Sài Gòn những ngày này nóng đến oi bức, con người cảm thấy thật khó chịu nhưng trong đầu tôi, những suy nghĩ tưởng tượng về một hành trình đầy nắng, gió, mưa, bụi liên tục hiện ra, những con đường dài dường như không điểm dừng, những con dốc đứng với đôi chân mỏi rã rời không lê bước nỗi và còn cả những tiếng cười, ánh mắt hạnh phúc của các bạn tình nguyện viên khi vượt qua thêm chặng đường xa, những tình bạn thật đẹp, những sự đón tiếp nồng hậu của nhân dân, những công việc tình nguyện thầm lặng thật ý nghĩa và sự cả hâm mộ của các em thơ với đôi mắt ngơ ngác khi nhìn đoàn xe lướt qua “^^. Và rồi khi ngày mới bắt đầu, một hành trình kết nỗi yêu thương mới lại bắt đầu với đoàn tình nguyện viên đạp xe xuyên Việt 2014.
Những suy nghĩ đó cứ cuốn tôi đi và làm cháy lên niềm đam mê hơn bao giờ hết, đam mê được “đạp”, đạp thật nhanh, đạp thật xa, vui thật vui nếu được nắm tay kéo 1 bạn nữ qua một con dốc dưới hoàng hôn đỏ rực :”V. Mơ mộng lắm!
Cuộc sống là những hành trình luôn chờ người khám phá và hành trình đạp xe xuyên tổ quốc này thật sự không phải là một hành trình dễ dàng nhưng đối với tôi đó có thể hành trình của những ước mơ tìm lại đam mê của cuộc sống đầy bon chen nơi phồn hoa, hành trình sống lại tuổi thơ ngày ngày đạp xe đạp đến lớp dù dưới mưa to, nắng cháy hay nước lụt ngập nửa bánh xe ^^. Dù biết còn nhiều khó khăn, thử thách đang chờ đợi ngoài sức tưởng tượng, nhưng tôi đã sẵn sàng xuất phát. Các bạn thì sao???
Yahhh….Hãy xách xe ra và đạp về thành phố mang tên Bác, Hồ Chí Minh!!!