Họ &tên: Đỗ Trọng Tuyên
Ngày sinh: 16/11/94
Đ/c facebook: https://www.facebook.com/trongtuyen136
Sđt: 0969.025.800
Thành viên Ban an ninh khu vực Miền Trung và Tây Nguyên
TÔ THÊM MÀU CHO TUỔI 20
Sinh ra trên đất đỏ bazan Cưmgar - Đăk Lăk nhưng tuổi thơ của tôi lại gắn với miền quê thanh bình Hoài Ân - Bình Định.
Tuổi thơ của tôi là những tháng ngày thả diều trên đồng ruộng mênh mông đến tận chân trời, là những buổi chiều lội mươn bắt cá, là những lần giúp mẹ dọn nhà tránh lũ, là những hôm đi nhận gạo, nhận vở ủng hộ đồng bào vùng lũ lụt ít nhiều đã cho tôi biết thế nào là lòng nhân ái, thế nào là sự chung tay giúp đỡ của cộng đồng.
Lớn hơn một chút, tôi theo gia đình đến một vùng đất mới, đó là Eahleo đầy nắng và gió. Bốn năm học tại trường THCS Chu Văn An đã đọng lại trong tôi nhiều hoài niệm về tình bạn, về tình thầy trò mà có lẽ nó sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời.Những mùa hè tại ngôi trường này, được nhìn thấy những anh chị sinh viên với chiếc áo xanh tình nguyện đi dạy học cho đám học sinh ở trường phải nói tôi thích mấy anh chị như thế nào. Tôi ước ao được một lần mặc chiếc áo xanh ấy.
Lên bậc phổ thông tôi lại được quay về với nơi đã cho tôi một tuổi thơ hồn nhiên, đầy mơ mộng, đầy ước mơ vô cùng to lớn mà chỉ có trẻ con mới nghĩ ra( Kiểu như ước được làm siêu nhân….và đi vùi dập những đứa mà mình không ưa). Ba năm học ở đây đã cho tôi biết cảm giác xa gia đình là như thế nào. Và có lẽ đây là khoảng thời gian mà tôi hối tiếc nhất, sống quá cứng nhắc, quá nguyên tắc và khô cằn. Tôi biết giờ tiếc nối cũng chẳng ích gì, nên tôi sẽ “sống lại”, sẽ không để 20 năm sau ngồi nhìn lại và rồi chỉ biết tặc lưỡi tiếc nối thêm một lần nửa. Tôi sẽ sống khác, sẽ tô thêm màu cho tuổi 20.
Giờ đây tôi đã là sinh viên năm 2, nhưng có lẻ trong mắt mọi người tôi vẫn là một chàng trai quá hiền và ngoan, lại còn trẻ con và có phần nhút nhát . Chính bản thân tôi cũng thấy mình nhút nhát, tự ti về chính bản thân mình.
Biết đến Hành trình xuyên Việt một cách tình cờ qua lời kể của bạn bè, nhưng trong tôi đã có một sự thôi thúc mãnh liệt đó là phải đi cho bằng được. Vốn là đứa khá thích thú với du lịch và những hoạt động xã hội, với quan điểm những gì mình nhận được nhiều hơn rất nhiều so với những gì mình cho đi trong các hoạt động tình nguyện, từ thiện. Tôi quyết định đăng kí tham gia hành trình xuyên Việt.
Tham gia những hoạt động tình nguyện trong hành trình tôi không thể làm thay đổi cuộc đời những số phận kém may mắn hơn mình, vì số phận do chính bản thân mỗi người tự quyết định, nhưng tôi có thể để lại cho họ một chút gì đó gọi là niềm vui và tôi cũng cảm thấy vui về điều đó.
Tôi thấy mình là một giọt nước bé nhỏ, tôi muốn được hòa mình vào con sóng Xuyên Việt cùng nhau vượt qua khó khăn, gian khổ đi hết cuộc hành trình từ Bắc vào Nam. Vượt qua được những gian nan, thử thách phía trước của hành trình tôi tin mình sẽ mạnh dạng hơn, chững chạc hơn, tự tin hơn và chín chắn hơn.Tôi muốn thay đổi hình ảnh của mình trong mắt mọi người. Xuyên Việt sẽ là một cơ hội và cũng là một thử thách đối với tôi nhưng tôi tin rằng vượt qua thử thách ấy tôi sẽ gặt hái được những điều kì diệu. Chọn hành trình Xuyên Việt cho mùa hè này tôi tin mình đã để lại một dấu ấn lớn cho tuổi 20.
Các bạn trẻ ơi! Tuổi trẻ của các bạn đã có những gam màu gì rồi? Hãy tô thêm màu cho tuổi trẻ, để về già bạn sẽ có một bức tranh hoàn thiện. Đừng phí hoài tuổi trẻ, xách ba lô lên và đi, vì cuộc đời là những chuyến đi. Bạn là một con thuyền và cuộc đời là biển cả, là thuyền mà mãi neo mình tại một bến đổ chẳng phải là một con thuyền vô dụng sao? Hãy nhổ neo và rời bến, sẽ đầy sóng gió phong ba nhưng cũng sẽ đầy cá tôm và mở ra cho mình một chân trời mới, một gam màu mới đẹp hơn, tươi sáng hơn. Sẽ gian nan, vất vả nhưng hãy nhớ rằng bên bạn còn có tôi, đoàn kết sẽ vượt qua tất cả.
Bạn đã sẵn sàng chưa? Đừng chần chừ nửa. Bắt đầu cuộc hành trình nào, “Hành trình xuyên Việt kết nối yêu thương, đi là đến đạp là tới” !!!.
I CAN DO IT! LET’S GO!!!.