Nguyễn Thị Phương

Sdt 0987244720

Ban ngoại giao khu vực HCM

Quê quán : Quảng Bình

Sinh viên tại Học viện hành chính

Facebook : www.facebook/bach.van.52

 

Tôi tin tôi làm được điều mà người khác chỉ dám ước !

Khi chia sẻ ước mơ đi xuyên Việt của tôi, rất nhiều người đã nói rằng tôi bị điên chăng, hay là tôi rảnh quá, nhiều người còn nghi ngờ tôi đi có được không ?.... Những lúc ấy nếu là bạn, bạn sẽ làm gì ? Riêng tôitôi mỉm cười đáp lại : Cứ ước mơ đi rồi sẽ thành hiện thực.

 

Bạn yêu tổ quốc như thế nào ? Một câu hỏi tôi nhận được khi tham gia một chương trình tìm hiểu lịch sử . Tôi vẫn nhớ câu trả lời của tôi là: “ Em cũng không biết em yêu đất nước tôi như thế nào và bao nhiêu nữa, nhưng có một điều em biết là em thấy lạnh khi sương rơi trên Tây Bắc, thấy đau khi lũ quét miền Trung và thấy chạnh lòng khi miền Nam vào mùa nắng cháy”. Vậy đấy, yêu thương không bao giờ là đủ.

 

Một con người trẻ,tôi mang trong tôi sự nhiệt huyết, chân thành và tinh thần cống hiến. Tôi bất lực khóc nức nở khi thấy bão nghiền nát quê tôi trong chốc lát, bao nhiêu  công sức của người dân trở thành công cốc. Tôi quyết tâm vào Nam học hành để xây dựng quê hương trong ngày tôi trở về. Tôi đang mơ một giấc mơ giúp bà con quê tôi đổi đời. Cứ thế tôi vươn ra với nhũng miền đất mới, tôi trải nghiệm nhiều câu chuyện mới. Sức trẻ cứ cháy trong tôi _ một cô gái trẻ.

 

Có lẽ, suốt tuổi thanh xuân của mình, diều tôi luôn mong muốn là cống hiến, khám phá và trải nghiệm. Tôi vừa tròn 20 tuổi, tuổi đẹp nhất trong cuộc đời con  người vì vậy tôi muốn chinh phục chính bản thân tôi bằng cách Xuyên Việt.

 

          Tôi sẽ được đi theo chiều dài chữ S thân thương, được đi qua các vùng miền, trải nghiệm những nét văn hóa, ẩm thực, được sống trong tình thương bè bạn, được tận hưởng  cái cháy tới rốp da và cái mưa bụi mịt mù.Chỉ cần nghĩ rằng tôi sẽ được đặt chân lên Thủ Đô hơn nghìn năm tuổi, được ngắm cố đô trong một chiều hoàng hôn hay là nằm dài trên bãi biển vào đêm đầy sao là tôi lại náo nức.

 

          Dù biết rằng có những chông gai thử thách đang đợi nhưng tôi có một niền tin mãnh liệt rằng: CÔ GÁI! CỨ ƯỚC MƠ ĐI RỒI SẼ TỚI .

 

          Hi vọng rằng tôi sẽ trưởng thành thêm nữa sau khi xuyên Việt và đặc biệt là tôi sẽ chinh phục được bản thân mình. Tôi tin vào tôi cũng như tin vào các xuyên Viêt-er sẽ làm được những điều mà người ta chỉ dám ước.