Tôi đến với Xuyên Việt qua 1 lời mời và kết thúc bằng 1 nút thắt … Nút thắt giữa đam mê tuổi trẻ và gia đình , giữa đứa con chăm lo “ dùi mài kinh sử “ và khát khao được tung cánh trên bầu trời tự do . Ngay từ đầu tôi đã không được sự ủng hộ của gia đình , tôi cũng từng nghĩ hay là bỏ cuộc nhỉ ? Nhưng rồi , cùng mọi người tham gia tập huấn , cùng ăn, cùng cười , cùng nghe những câu chuyện , những khó khăn của mọi người , tôi mới thấy mình may mắn biết bao vậy mà tôi cam tâm tình nguyện làm con rùa rụt cổ , sống mãi trong mớ lý thuyết sách vở ? Tôi 20 năm qua chưa từng thật sự mất đi thứ gì vì tôi chưa từng thật sự muốn có cái gì , nhưng lần này tôi thật sự sợ . Sợ rằng tôi sẽ lại phải ngồi nhà đếm từng ngày hè nơi đầu hiên , sợ phải cùng ve hát hò buổi chiều nhàm chán , sợ tôi sẽ mãi là tôi của hôm qua không dám phá cách . Tôi năm nay 20 , cái tuổi của mơ mộng , cái tuổi của đam mê nhiệt huyết , nếu không phải bây giờ thì sẽ là không bao giờ .. vì vậy tôi chấp nhận đánh cược . Tôi cược với mẹ rằng : “ con sẽ tự đi được , bằng sức của mình “ , tôi cược với bản thân rằng : “ với 1 chiếc xe đạp tôi làm được gì “ … Tương lai là 1 quãng thời gian rất dài … có thể hay không , làm được hay không … tôi không dám khẳng định .. chỉ là ít nhất bây giờ …. Tôi có 1 mục tiêu để phấn đấu , có ít 1 đam mê để thực hiện Với 1 sinh viên quanh năm bó gối trong 4 bức tường phòng trọ như vậy là đủ rồi .
Nhi Mập Mạp - www.facebook.com/pe.nhi.12382
Tôi 1 sinh viên khoa kinh tế , người ngoài nhìn vào cho rằng tôi rất năng động , rất hướng ngoại nhưng “ ở trong chăn mới biết chăn có rân ( hehe) … đâu đó trong tôi vẫn còn 1 chút e ngại , không dám cháy hết mình , điển hình như việc tôi có rất ít “ bạn thân “ , vì tôi tạo cho mình 1 bức tướng “ xã giao “ rất lớn , tôi tự bảo vệ mình bằng cách “ tự lo cho mình thay vì trông chờ vào người khác “ … Chỉ là tham gia Xuyên Việt tôi mới biết , trên đời có rất nhiều người tốt , rất nhiều người nhiệt tình … và không phải chuyện gì cũng có thể tự mình giải quyết … vấn đề ở đây là mở lòng như thế nào , thay đổi bản thân ra sao .
Tôi của ngày hôm nay nên gửi “ Xuyên Việt “ 1 lời cảm ơn , nếu tôi nói tôi nợ “ Xuyên Việt “ 1 sự “ bùng nổ “ chắc lũ bạn tôi nói sẽ chắc sẽ cười tôi đến năm sau ….. Nhưng biết làm sao đây ? Tôi vẫn muốn cảm ơn Xuyên Việt , vẫn muốn cảm ơn những người bạn mới quen …..( sến quá ) . Hi vọng tương lai tôi sẽ gửi lời cảm ơn này đến nhiều người bạn mới nữa .