Là 1 người thích du lịch bụi, thích đọc sách, xem phim, nghe nhạc 1 mình, ít nói và hơi khó gần.

Trước khi biết đến hành trình đạp xe xuyên Việt, tôi vẫn thường lang thang trên những cung đường, mà đa phần ở phía Tây Bắc. Tôi vẫn luôn muốn đi xuyên Việt 1 lần, cùng 1 hoặc vài người bạn thân. Nhưng để thực hiện được hành trình xuyên Việt cần sự chuẩn bị kỹ và cẩn thận, mà tôi lại lười, mọi chuyến đi trước đây đều có 1 đội hậu cần chuẩn bị hết những thứ cần thiết, tôi chỉ chuẩn bị vài đồ lặt vặt rồi lên đường.

 

Tình cờ biết đến hành trình xuyên Việt 2014. Mọi vấn đề tôi cần: từ chuẩn bị, hậu cần đến các vấn đề phát sinh dọc đường đều có BTC lo. Chỉ có 1 vấn đề, tôi chưa bao giờ tham gia chuyến đi nào đông như thế. Bình thường đoàn của tôi khoảng 10 người, đông thì 20. Còn lần này khoảng 150 TNV cùng tham gia, đồng hành với nhau trong suốt 1 tháng. Đó thực sự là 1 vấn đề với 1 người ít nói và ít tham gia các hoạt động tập thể như tôi.

 

Buổi tập dẩu tiên với nhóm, tôi được chia vào nhóm 3. 5 người, tôi là người nhiều tuổi nhất. Ngoài lúc đội trưởng -  1 cậu sinh viên năm nhất Bách Khoa (sau này tôi biết tên là Giáp) hỏi thông tin, tôi không nói gì khác. Dần dần, sau vài lần ngồi uống nước, tôi cũng làm quen được với mọi người trong nhóm. Và đến bây giờ, sau mỗi buổi tập, chúng tôi đều ngồi lại với nhau, nói chuyện, chia sẻ những ý tưởng, dự định cho hành trình sắp tới.

 

Mỗi chuyến đi đều mang đến những trải nghiệm khác  nhau, và xuyên Việt 2014 cũng vậy. Mệt mỏi, vất vả, sung sướng, vui mừng, …? Không ai biết trước được. Tôi chỉ biết chắc chắn đây sẽ là 1 trong những hành trình đáng nhớ nhất, được trải qua những cảm xúc đặc biệt và có những kỉ niệm khó quên.Và có lẽ không chỉ riêng tôi  mà với tất cả thành viên đội 3, các TNV khác của hành trình xuyên Việt 2014.