ĐXXV 2014 - đích đến hay một cuộc hành trình?

Chắc hẳn mỗi chúng ta khi đăng ký tham vào ngôi nhà chung XV đều hướng tới một mục

tiêu nào đó, có người coi nó là một cuộc trải nghiệm thú vị về du lịch, có người coi nó

là cơ hội tìm một nửa kia còn thiếu, có người coi nó việc làm vì cộng đồng, hay chỉ đơn

gián coi nó là cái cớ để được đi xa…..Với tôi, ĐXXV không chỉ là “Hành trình kết nối

yêu thương” mà còn là một “đích đến”.

Ngay từ khi còn là một cô học trò tôi được cô chủ nhiệm tin tưởng và giao cho

làm bí thư lớp, cũng từ đấy ý thức sống có trách nhiệm, sống vì cộng đồng trong tôi càng

ngày càng được nuôi dưỡng. Khi trở thành một sinh viên đại học, tham gia những hoạt

động của khoa, của trường, tham gia hoạt động trong nhiều nhóm tình nguyện, tôi nhận

ra, hơn bất cứ công việc nào, hoạt động xã hội chính là điều tôi muốn làm nhất. Suốt thời

sinh viên, tôi bay nhảy và thấy cuộc sống thật ý nghĩa và thú vị, đáng sống biết bao nhiêu.

Tốt nghiệp đại học, cầm trong tay tấm bằng cử nhân kinh tế, bạn bè tôi thường

hay nói đùa nhau rằng “Sinh ra gặp thời loạn lạc, lớn lên gặp buổi khó khăn”, khủng

hoảng kinh tế, tôi bắt đầu phải “Tư duy lại tương lai” của mình, không còn được bay

nháy nhiều như trước, cơm áo gạo tiền xoay vần, cuốn tôi cứ phải mái miết chạy theo

những vòng quay mệt mỏi của nó. Tôi vẫn duy trì các hoạt động tình nguyện, nhưng ít

thôi vì dù sao nó cũng đã ngấm vào máu, vào xương vào tủy của tôi rồi.

Mùa hè năm ngoái, khi khát khao trải nghiệm, khát khao được khi dọc miền đất

nước để mang kiến thức của mình, tình yêu thương của mình đến với cộng đồng trở lên

mãnh liệt, tôi đã đăng ký tham gia chương trình Đạp xe xuyên Việt do CLB “C4E, đạp xe

vì môi trường” tổ chức. Nhưng vì điều kiện công việc không cho phép nên tôi đã lỡ

chuyến hành trình ấy. Đến với ĐXXV 2014- Hành trình kết nối yêu thương với tất cả

tình yêu, khát khao được dồn nén, với những ước mơ còn dang dở. “Hành trình kết nối

yêu thương 2014” là một trải nghiệm thực sự đáng. Tôi sẽ cùng những trái tim đầy nhiệt

huyết khác đi dọc dải đất hình chữ S, sẽ cùng sống, cùng cố gắng, cùng mang yêu thương

đong đầy cho cuộc sống này. Còn gì ý nghĩa hơn khi tự in dấu đôi chân của mình trên

từng thước đất của mẹ Việt Nam, còn gì ý nghĩa hơn khi được chia sẻ tình yêu của mình

với mỗi con người Việt, được ăn những món ăn, tự tai nghe tiếng nói của mỗi miền tổ

quốc. Chúng tôi sẽ sống như mỗi người dân trên mỗi vùng miền mà chúng tôi được đi

qua, từ trái tim Hà Nội đến Huế, thành phố Hồ Chí Minh, tôi đi để thấu hiểu nỗi nhọc

nhằn, để kết nối những trái tim. Mỗi nơi chúng tôi đi qua là một bài học, một sự trải

nghiệm về cuộc sống, bởi vậy ĐXXV 2014 là một cuộc hành trình.

Nhưng đối với riêng tôi, ĐXXV 2014 còn là đích đến. 25 tuổi, cái tuổi mà các cụ

vẫn ví von rằng “tuổi cập kê”, tôi chẳng còn nhiều thời gian để mà thoải mái tung hoành

ngang dọc, thời gian càng trôi qua thì người ta càng bị ràng buộc bởi nhiều thứ hơn, là

gia đình lớn, gia đình nhỏ, là công việc… Có thể ĐXXV với tôi sẽ là một đích đến viên

mãn để có thể bước sang một trang mới của cuộc đời. Và đặc biệt hơn nữa là khi một

nửa của tôi đang ở tại điểm dừng chân cuối cùng của hành trình ấy- TP HCM. Chuyến đi

này với tôi là một chuyển đi vô cùng đặc biệt, chuyến đi của cả cuộc đời.

Love you <3