Mình xin kể vài câu chuyện gắn với những chiếc áo…
Đầu tiên là chiếc áo bóng ném. Hẳn là sẽ có bạn thắc mắc không biết bóng ném
là môn thể thao nào. Nhưng tin mình đi, ở Thương Mại nó là “đặc sản”. Đội bóng
ném khoa Kinh tế - Luật trường Đại học Thương Mại chúng mình là một tập thể
vững mạnh, đoàn kết, liên tục đạt giải cao qua các mùa giải. Không chỉ được chơi
môn thể thao mình yêu thích, mà mình học được rất nhiều điều bổ ích từ các thành
viên trong đội. Đó là tình yêu lớn thứ nhất của mình.
Tiếp theo là chiếc áo tình nguyện. Là một tình nguyện viên trong ngôi nhà chung
“VCU – Tuổi trẻ xanh”, có cơ hội được đến các làng trẻ, tiếp xúc với các em nhỏ
có hoàn cảnh khó khăn, thấy yêu nụ cười của các em đến lạ. Ngoài ra mình và các
bạn còn được tham gia nhiều các chương trình tình nguyện khác, thấy yêu màu
xanh áo tình nguyện. Đó là tình yêu lớn thứ hai.
Từ một bài chia sẻ vô tình hay có duyên của một người bạn hiện trên facebook của
mình, mình biết tới “Đạp xe xuyên Việt”. Tự tìm hiểu và không ngần ngại, mình
đã gần như ngay lập tức đăng ký tình nguyện viên Xuyên Việt 2014. Và ngày hôm
nay, khi mình mặc trên mình chiếc áo của “Đạp xe xuyên Việt” mình biết tình yêu
này lớn hơn, mạnh mẽ hơn và cũng thôi thúc mình nhiều hơn. Chỉ còn chưa đầy
một tháng để mình và các bạn chuẩn bị tình thần , sức khỏe cho chuyến đi dài và ý
nghĩa, đi để trải nghiệm và đi để trưởng thành.
Ở mỗi thời điểm, mình sẽ dành tâm huyết cho từng tình yêu của mình. Và mình
biết, lúc này, Xuyên Việt với mình là tất cả.
Dự định của mình là mình cùng em trai mình, năm nay lên lớp 11, hai chị em cũng
đi xuyên Việt, nhưng vì lý do học tập, nên em không thể đi cùng được mình được.
Em trai là người ủng hộ mình nhiệt tình và cũng hứa là sau này thi đỗ đại học,
cũng học trên Hà Nội, em sẽ cùng đi xuyên Việt với chị lần nữa :P. Em luôn đùa
chị là đi xuyên Việt kiếm anh rể về cho em. Hắc hắc, mình cũng mong là như vậy
ạ.