Chư Yang Sin- 2442m -  nóc nhà Tây Nguyên

CHINH PHỤC CHƯ YANG SIN - THÔNG ĐIỆP XUYÊN VIỆT TỪ NÓC NHÀ TÂY NGUYÊN

 

Nằm trong chuỗi hoạt động truyền thông của Đạp xe xuyên Việt Miền Trung & Tây Nguyên,
sự kiện "Chinh phục Chư Yang Sin - Thông điệp Xuyên Việt từ nóc nhà Tây Nguyên" 
được BĐH tổ chức với mục đích gửi đến các bạn trẻ trên khắp tổ quốc lời nhắn:
"ĐẠP XE XUYÊN VIỆT- BẠN CÓ DÁM!?"

 

Nhật ký Chư Yang Sin

Trong hơn 2 tuần từ ngày 13/4 cho đến ngày 29/4 kế hoạch chinh phục Chư Yang Sin đã được ban tổ chức lên kế hoạch và chuẩn bị mọi thứ chu đáo

Sau 2 buổi họp đội leo núi , và một chuyến đi thực  chúng tôi cơ bản đã chuẩn xong hành trang , người dẫn đường, lộ trình và tinh thần leo núi.

 

Một tấm kỷ niệm trước khi lên đường

29/4/2014

Tập trung ở Ngã 6 Buôn Ma Thuột dưới cơn mưa tầm tã

Chúng tôi quyết định tập trung tại trung tâm tp.Buôn Ma Thuột lúc 12h30 để chuẩn bị xuất phát về huyện Lăk. Thật không may cho chúng tôi trước giờ xuất phát thì trời đổ cơn mưa rất to suốt hang giờ đồng hồ. và cả đoàn buộc phải lùi giờ xuất phát lại 1 tiếng, đến lúc này thì trời cũng đã ngớt mưa to. Nhưng lại mưa lắc rắc rất dai dẳng, sợ nếu hoãn tiếp thì chỉ e chúng tôi sẽ không tới được nhà người đẫn đường trước khi trời tối, vì thế nên cả đoàn quyết định xuất phát măc cho trời đạng mưa.

 Ra khỏi thành phố, trời ngớt mưa

-16h chúng tôi đã có mặt tại nhà người đẫn đường, mọi người bắt đầu kiểm tra lại đồ đạc một lần cuối trước lúc leo vào sang ngày mai, nếu thiếu thì có thể ra thị trấn cách đó không xa để mua sắm them. Sau khi kiểm tra kĩ lưỡng chúng tôi bắt đầu ra cửa hang tạp hóa để mua thêm một số thứ, nào là bánh mì, trứng, sữa, nước, và đặc biệt là 3 con gà để làm thức ăn qua đêm trên núi

 

Về chiều tối chúng tôi ở trong ngôi nhà sàn của người dẫn đường

Sau khi mua đầy đủ chúng tôi quay lại nhà của anh Phong để cất đồ, là một trong hai người sẽ dẫn đường cho chúng tôi lên đỉnh Chư Yang Sin. Lúc này đã là 18h cả đoàn ai cũng đã cảm thấy đói bụng chúng tôi lại bắt đầu đi ăn tối. Sau khi đã ăn uống xong chúng tôi lại trở lại căn nhà sàn dài rộng rãi thoáng mát kiểu kiến trúc đặc trưng ở Tây Nguyên, để sinh hoạt và ngủ nghỉ qua đêm

những đứa bé bản địa cực dễ thươnSmile

-21h dường như cả đoàn đã chìm vào giấc ngủ, chỉ còn mình tôi ngồi viết nốt dòng nhật kí kết thúc một ngày khá mệt mỏi

Ngủ sớm để lấy sức 

 

 ­30/4/201

-4h sáng khi tiếng gà còn chưa gáy thì chúng tôi đã nhanh chóng thức dậy để chuận bị cơm sáng. Thật không may chúng tôi nấu 2 nồi cơm thì một nồi lại bị khê, nhưng cả đoàn vẫn ăn trong tiếng cười đùa vui vẻ.

Xuất phát 

 

-6h15 cả đoàn xuất phát bằng xe công nông ra sát chân núi, lúc này nhìn mặt các tình nguyên viên ai cũng lộ rõ vẻ mặt háo hức, khao khát chinh phục thử thách mặc cho chiếc balo khá là nặng đeo ở sau lung

 

 

Con đường dẫn thẳng vào chân núi

 

-7h chúng tôi bắt đầu leo núi, cả đoàn chia làm ba đội, trong đó có một đội nữ được đi ở giữa hai đội nam.

 

Cụt đường và đi bộ

 

 

Chúng tôi phải vượt qua hơn 5 ngọn đồi và 3 ngọn núi nhỏ trước khi đến chân núi chính

 

Chúng tôi ‘‘hành quân’’ thành một hàng dài gồm 19 người trong đó có hai người dẫn đường. Được một đoạn thì cả doàn phải dừng lại nghỉ một lúc vì đường đi rất đốc khiến các bạn cảm thấy mệt mỏi, trong lúc nghỉ chân một số bạn trạnh thủ trêu đùa tạo nên một không khí vui vẻ và dường như bao mệt mỏi đều tan biến hết và chúng tôi lại lên đường. Trong đoàn đa phần các thành viên tuổi đời còn rất trẻ, là học sinh sinh viên.

 

Người 1 bên - mây  1 bên

 

Thường  ngày hoạt động chủ yếu của các bạn là học tập, sống ở thành phố các bạn được sự đùm bọc của gia đình không phải làm việc gì quá nặng nhọc, nhưng khi tới đây các bạn phải tự khuân vác hành lí khá là nặng của mình leo lên những đỉnh núi. Đi được khoảng 1/3 chặng đường một số bạn đã bắt đầu than thở, Thuận thành viên nhỏ nhất trong đoàn chúng tôi bị đau chân và bị tụt đoàn dưới sự giúp đỡ của cả đoàn Thuận đã lấy lại “phong độ” để tiếp tục hành trình

 

Kiểm lâm nghĩ lễ- và lâm tặc  hoành hành

 

Trên đường đi chúng tôi gặp rất nhiều “lâm tặc” đang kéo gỗ nhưng họ không hê dữ tợn như trong những bộ phim  tôi thường xem, họ chỉ là nhưng người nông dân bình thường  vì mưu sinh nên họ phải lên rừng kéo gỗ. Họ chào hỏi chúng tôi, chia sẻ nước uống và trò chuyện. Sau khi nói chuyện chúng tôi tiếp tục hành trình còn những người kéo gỗ lại tiếp tục công việc của mình

Một gốc cây lớn bị lâm tặc cưa đổ

 

 

-10h chúng tôi đã ở trên đỉnh của ngọn núi cách đỉnh Chư Yang Sin 1 ngọn nữa.

Càng lên cao cảnh càng đẹp

 

-11h chúng tôi đã tới đỉnh núi thứ 2 nằm gần đỉnh Chư Yang Sin, cả đoàn quyết định nghỉ trưa tại đây, những nắm cơm và hột vịt đã được chuẩn bị từ sáng nhanh chóng được các thành viên lấy ra ăn hết. kẻ mác võng người trải bạt để nghỉ ngơi sau một hành trình khá dài

Kéo giúp đồng dội lên dốc đứng

 

 

 

Nghĩ chân

 

Nhìn xuống chân núi

 

 

người bản địa đã chỉ chúng tôi làm cơm nắm Điện Biên để mang theo

-12h15 cả đoàn thu dọn đồ đạc tiếp tục lên đường. Đoạn đường phía trước rất dốc với độ nghiêng khoảng 55-60 độ mọi người kéo tay nhau bám vào những tảng đá, gốc cây để leo lên từ từ, vượt qua ngọn thứ 3 chúng tôi băt đầu đi vào một khu rừng rậm đường đi lúc này khá là bằng phẳng nhưng rất ẩm ướt, có rất nhiều cây to tròn và thẳng tắp, trong rừng rậm này hầu như chúng tôi không thể thấy được mặt trời, quang cảnh rất âm u.

 

Sau khi đi một quãng khá xa cả đoàn dừng lại nghỉ chân trước khi leo ngọn núi phía trước. trong lúc nghỉ chân anh Lep(người dẫn đường) cùng một số bạn xuống khe đá lấy nước, ở đây nước cực kì trong và mát, mọi người cùng chia sẻ với nhau mẩu bánh mì, lương khô.

1 khe nước mát rượi hiếm có

Sau khi nghỉ chân chúng tôi lại đi tiếp, từ giờ đã bắt đầu thấy dốc, có lẽ chúng tôi đã bắt đầu leo lên đỉnh. Càng lên cao cây cối có vẻ thoáng hơn bớt ẩm ướt nhưng vẫn còn khá rậm rạp. lúc này đã gần tới đỉnh vì thế độ dốc cang lúc càng lớn. khi nhìn thấy những con dốc khoảng 65-70 độ chúng tôi nghĩ mình không thể nào leo được, nhưng trái lại bằng ý chí quyết chinh phuc thử thách lần lượt lần lượt từng người trong đoàn chúng tôi bám vào các tảng đá cành cây bị đổ để leo lên từ từ. cuối cùng thì tất cả các thành viên trong đoàn đã vượt qua được con dốc ấy.

 

 

 

Con dốc cao tít

 

Dọc đường đi một vài bạn đã bị vắt bám vào và hút máu, có lễ chúng đã bám vào lúc chúng tôi đi qua khu rừng ẩm thấp kia, một bạn nữ trong đoàn đã hét toáng lên khi bị vắt bám vào giày J.

1 con vắt đã no máu, nêu bị chui vào tai có thể gây chết người 

 

Thấy cả đoàn có vẻ mệt mỏi anh Hoàn(trưởng đoàn) bắt đầu pha trò làm cho không khí thêm vui vẻ.

anh trưởng đoàn vui nhộn Cool

-14h15 chúng tôi đã tới chân núi mình cần chinh phục là một tảng đá lớn dựng đứng trên sườn núi khá dốc có khả năng leo lên đỉnh từ phía đó, mọi người ai cũng hét to vui sướng khi thấy đỉnh núi ngay trước mặt. Chúng tôi quyết định cắm trại cách đỉnh núi khoảng 200m, một điều khá lạ là ở đây có thể băt được sóng điện thoại, các bạn đã tranh thủ gọi điện thoại về nhà để  thong báo tình hình, còn các bạn khác thì bận rộn chặt cây dựng trại, nhóm lửa để chuận bị cơm tối vì ở rừng đêm xuống rất nhanh.

 

 

 

Cách đỉnh không xa- nhìn thì vậy thôi, xa lắm ý 

 

 

 Cận cảnh đỉnh núi 

 

dựng lều qua đêm

 

-17h cơm do y Xim nấu đã chín, gà do Thuộc và Khoa nướng cũng đã chín, tối nay cả đoàn chúng tôi chỉ vẻn vẹn nhiêu đó đồ ăn nhưng lạ thay ai cũng rất nhiều có lẽ do tay ghề của đầu bếp quá cao hoặc do một ngày leo núi khá vất vả…

 

 Nồi cơm ở độ cao 2300m

 

Khu trại

 

 

3 con gà nướng thơm lừng Cool

 

 

 Ăn tối 

 

Ăn tối xong mọi người tập trung quanh lửa trại để kể nhưng câu chuyên vui, hoặc những câu đố mẹo làm cho không  khí thêm phần vui vẻ… Sau một ngày vất vả ai nấy cũng đã thấm mệt và rất buồn ngủ, mọi người bắt đầu leo lên võng hoặc vào lều bạt để ngủ cả đoàn nằm chen chúc nhau tuy chật nhưng ấm vô cùng vì đêm ở trên này rất lạnh. Trong đoàn bỗng có một bạn đòi lên cây ngủ J nhưng dưới sự can ngăn của các thành viên trong đoàn nên thành viên này phải xuống và ngủ cùng đoàn trong lều, có lẽ sau sự việc này thành viên này sẽ có thêm biệt danh mới như là cô cô chẳng hạn

 

 sưởi ấm

 

Nằm vắt vẻo trên võng nhìn quang cảnh xung quanh tĩnh lặng  không một tiếng động ngoại trừ ve và tiếng gió thổi. Từ trên này có thể nhìn thấy ánh đèn đường của thị trấn và những đoàn xe đi lai bên dưới, nhìn rất lung linh J im lặng là thế bỗng nhiên trong rừng vọng ra nhưng tiếng kì lạ giống như ai đó đang khóc vậy. Tiếng động lạ vừa dứt thì anh Lep(người dẫn đường) định kể những câu chuyện truyền miệng lien quan đến nhưng tiếng kì lạ đó nhưng sợ mọi người sợ mà không ngủ được ảnh hưởng đến chuyến đi ngày mai nên anh lại thôi không kể nữa.

 

Ngủ được một lúc thì hầu hết các bạn đều thức giấc để đốt thêm lửa vì quá lạnh. Và một phần do sự xuất hiện của một vài chú khỉ lục lọi đồ ăn của những kẻ dấu đồ ăn không kỹ

­01/5/2014

-5h nhiều bạn trong đoàn đã thức dậy ngồi sưởi ấm bên lửa trại, chia sẻ cảm giác về đêm đầu tiên ngủ trên núi

Sửa đông cứng và bánh mì nguội lạnh, chúng tôi phải nướng sửa và bánh mì

Khi những con chim bắt đầu hót trên những cành cây thì cũng là lúc chúng tôi ăn sáng, nạp đầy năng lượng để chuẩn bị cho hành trinh tiếp theo

Ăn sáng cùng nhau

 

-6h30 mọi người nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị dây thừng để chinh phục đỉnh núi. Ai nấy trong đoàn đều lộ rõ sự hồi hộp, háo hức và cả lo lắng nữa vì đây là lần đầu các bạn chinh phuc một đỉnh núi cao đến thế. Đây thực sự là một thử thách khó khăn

Dọn trại và leo 200m cuối cùng

 

Tận dụng dây lêu, võng để kết dây leo núi

 

-7h cả đoàn bắt đầu leo lên đỉnh núi theo sườn phía nam, bên sườn này có nhiều cây mọc ra từ những hốc đá. Từng người từng người một bám vào hốc đá và những than cây để leo lên, những thành viên cảm thấy không thể bám vào được thì được người trước thả đây xuống đêt bám vào mà leo lên. Khó khan là thế nhưng khi lên đến đỉnh thì cảm giác rất tuyệt vời không uổng công một chút nào.

Tầm nhìn mở rộng khi gần đến đỉnh

Mọi người bắt đầu hét lên sung sướng, nhìn khung cảnh xung quanh thì chúng tôi đang đứng trên mây. Từ đây có thể phóng tầm mắt nhìn được các huyên lân cận như: huyện Lăk, huyện Krông Bông, Krông ana. Từ trên này nhìn mọi thứ xung quanh thật bé nhỏ, có thể nhìn thấy được con sông Krông ana uốn lượn ngoằn ngèo. Trong lòng chúng tôi có lẻ ai cũng đang dâng trào cảm giác hạnh phúc  vui sướng khó mà diễn tả bằng lời được. Ai cũng tranh thủ chụp lại những tấm hình lưu niệm, cờ đỏ sao vàng, cờ đạp xe xuyên việt cũng đã được chúng tôi phất lên trên đỉnh núi

 

Hai chữ “XV”  cũng đã được đoàn chúng tôi khắc lên đá của đỉnh núi này. XV là viết tắt của xuyên việt một hành trình đạp xe từ bắc vào nam hành trình kết nối yêu thương

Hơn một tiếng đông hồ lưu lại trên đỉnh núi cả đoàn vẫn còn lưu luyến nhưng cũng đành phải xuống để kịp về lại tp.Buôn Ma Thuột trước khi trời tối. Trước khi xuống núi mỗi người trong đoàn cũng tìm một thứ gì đó của núi rừng Chư Yang Sin mang về làm kỉ niệm, bạn thì lấy vài nhánh lan rừng, vài hòn đá chỉ là những thứ nhỏ bé thôi nhưng chắc rằng ai cũng thấy rất ý nghĩa

 

 

 

 

Tất cả ăn mừng, đứng nép vào trong vì sợ bị té xuống vực

 

 

Đạp xe xuyên Việt

 

Sườn Bắc đỉnh Chư Yang Sin

 

 

 

Khắc tên lên đá

 

 

 

Một khóm hoa rừng rất đẹp ở dưới kia 

 

 

 

-9h cả đoàn bắt đầu xuống núi theo một con đương hoàn toàn khác không phải là con đương mà chúng tôi đã leo lên, theo anh dẫn đường nói thì con đường này dễ đi hơn nhưng khá xa. Nhưng theo chúng tôi thì con đương này  vẫn rất khó khăn và cực nhọc. Đầu tiên chúng tôi đi theo lối mòn trong khu rung rậm rồi phải luồn qua những bụi cỏ cao hơn đầu người nếu không cẩn thận lá cỏ có thể cắt đứt da gây chảy máu. Anh Hoàn trưởng đoàn thật không may đã bị ong rừng đốt vào môi làm nó bắt đầu sưng lên như quả chuối mà anh gọi đó là nụ hôn tạm biệt của núi rừng Chư Yang Sin

 Hoa rừng trên đỉnh núi 

 

Phải đánh liều để chụp được bức ảnh này

 

-11h gần đến chân núi chúng tôi dừng lại ở một con suối nhỏ để nghỉ trưa, vì nước ở đây rất mát nên mọi người tranh thủ xuống tắm rửa một chút cho đỡ mệt

-12h15 sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi được một lúc chúng tôi lại tiếp tục lên đường. Hôm nay trời rất nắng và nóng khiến mọi người trong đoàn bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, tuổi trẻ là thế mặc dù mệt mỏi nhưng các bạn vẫn cười đùa vui vẻ để xua tan bớt phần nào mệt mỏi.

-14h30 chúng tôi đã xuống đến chân núi, mọi người tranh thủ tìm một vài gốc cây ngồi nghỉ trong lúc chờ đời xe công nông đến chở chúng tôi về lại nhà người dẫn đường. Dọc đường đi về chúng tôi nhìn lại lên đỉnh núi, sau đó nghĩ lại quãng đường mà chúng tôi đã đi và đã thầm khâm phục tài năng của bản thân J. Tạm biệt núi rừng Chư Yang Sin chúng tôi trở lại tp.Buôn Ma Thuột

 

Cờ Xuyên Việt và Quốc Kỳ tung bay trên đỉnh núi

 

 

 

                                                  ĐẠP XE XUYÊN VIỆT - BẠN CÓ DÁM!?