6h30 sáng ngày 3/5/2014, Những bước chân của chúng tôi đang chậm chạp bước xuống những bậc thang của ngọn núi Bà Đen. Tôi cảm thấy bước chân của mọi người dường như có 1 chút gì đó không nỡ bước tiếp. Có 1 sự quyến luyến giữa chúng tôi, những con người đã cùng ăn, cùng uống, cùng ngủ suốt cả 4 ngày.
Trải qua hành trình hơn 300 km của 4 ngày bằng xe đạp, cảm giác của tôi bây giờ vẫn còn lâng lâng, giống như đang trên mây lơ lửng giữa trời và hơi chút lo lắng cho đường về lại TP HCM. Không biết tôi có vượt qua nỗi không vì chân tôi bây giờ đang rất run và có cảm giác vô lực. Nhưng may là bên tôi luôn có những người bạn cùng tôi đồng hành và cùng với họ tôi đã hoàn thành được chuyến đi gian nan này.
Dù mới gặp nhau lần đầu nhưng chúng tôi trở nên thân thiết một cách lạ thường, có một chút bỡ ngỡ lúc mới xuất phát nhưng với trái tim cùng nhịp đập hướng đến Tây Ninh, chúng tôi rất háo hức, đặc biệt là sáng sớm ngày 30/4.
Mọi người tập trung xuất phát sáng ngày 30/4
Trước khi xuất phát, tôi rất lo về vấn đề thời tiết sẽ làm cho một số bạn lần đầu đạp xe sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng rất may mắn là ngày hôm đó thời tiết rất tuyệt vời, các bạn đã trụ vững đến cuối chặng đường 130km.
Nhiều khi nghĩ lại, chẳng có gì là ta không làm được nếu ta tin rằng ta có thể làm được. Có nhiều bạn, trước khi đi có thể nghĩ rằng mình không thể đạp được 1 quãng đường dài như thế. Có lẽ cái cảm giác được đến nơi này giống như chinh phục được một đích đến đã làm mọi người quên đi mệt nhọc, cùng nhau cười lớn, xúm vô chụp ảnh hết chỗ này đến chỗ khác như để níu giữ khoảnh khắc này, khoảnh khắc lần đầu vượt qua được giới hạn của bản thân.
Cảm giác vui sướng khi đến được Thị trấn Tân Biên
Chặng đường còn lại đến chỗ nghĩ bỗng nhiên ngắn đến lạ thường. Chúng tôi vừa đi vừa hát ngêu ngao, Trên mặt ai cũng có 1 nụ cười vui vẻ đến lạ thường, người dân của thị trấn nhìn chúng tôi 1 cách kỳ lạ. Và rồi khi biết rằng chúng tôi đã vượt 130km xuống tới đây thì ai cũng thán phục.
Đúng 5h chiều…tới rồi…chúng tôi đã đến được đích của cuộc hành trình này – Chi hội bảo trợ người nghèo Thuận Thiên
Trung tâm bảo trợ người nghèo Thuận Thiên
Và chúng tôi được ăn 1 bữa cơm ngon lành do các cô, các bác ở đây chuẩn bị sẵn cho và có lẽ đó là 1 trong những bữa cơm rất ngon của chúng tôi ^^. Đêm đó chúng tôi ngủ sớm để chuẩn bị tinh thần cho ngày tiếp theo!
Sáng 1/5, chúng tôi được các bạn trong ĐCTXH Tân Biên đưa đi thăm quan khu di tích lịch sử Căn Cứ Trung Ương Cục Miền Nam cách trung tâm 32km.
Những kỷ niệm khó phai
Tối hôm đó, đối với chúng tôi có lẽ là 1 đêm đầy ý nghĩa, đêm trao học bổng cho các em học sinh giỏi có hoàn cảnh khó khăn, giao lưu âm nhạc giữa thanh niên địa phương và TNV xuyên Việt. Một buổi tối tràn ngập niềm vui và có lẽ, đây sẽ là kỷ niệm đáng nhớ nhất cuộc đời này.
Trao học bổng cho các em
Giao lưu cùng đoàn địa phương
Sáng 2/5, khi mọi người vẫn còn yên giấc chúng tôi lặng lẽ thức dậy và lên đường. Quãng đường 40km để đến với núi Bà Đen nhưng mọi người đã đạp hết sức mình. Nhưng khi tới nơi nỗi mệt nhọc đó đã biến đi đâu mất mà thay vào đó là khát vọng chinh phục ngọn núi cao 986m của Đông Nam Bộ này.
Tinh thần hăng hái của các bạn TNV
Hành trình leo núi rất xa và đầy nguy hiểm nhưng không làm nảm chí mọi người. Bạn đi trước giúp bạn phía sau. Bạn nam giúp bạn nữ. Cuối cùng cả đoàn cũng lên đến đỉnh, và ghi dấu của đoàn đạp xe xuyên Việt miền nam.
Sự vui sướng khi được lên đỉnh
Chân dung người đầu tiên lên đỉnh
Và rồi cuộc vui nào cũng có lúc tàn, 5h sáng ngày 3/5, chúng tôi vừa bước xuống từng bậc thềm vừa cam chịu cái lạnh của núi rừng. Cái lạnh thấm qua từng thớ thịt của mây, của gió nhẹ, và cũng vì nay là ngày trở về, ngày của sự chia ly.Cảm giác nặng nề những vòng xoay bánh xe, hôm nay không phải là vì cơn đau của chuyện leo núi hôm trước mà vì lòng nặng trỉu tâm sự.
Rồi tôi sẻ được gặp lại bạn, người tôi quý mến, được gặp lại mọi người, những con người như đã trở thành anh em với nhau. Họ vẫn ở đây, những người bạn, những người anh em.Và hãy cứ đi, cứ đạp, đến cuối con đường, ở đókhông phải là kết thúc, mà là khởi đầu cho 1 hành trình mới.Rằng ở đó, tôi sẽ tìm được những người anh em, cùng những con người mới, những con người cùng chung chí hướng, cùng chung niếm đam mê ĐẠP XE VÀ TÌNH NGUYỆN!
Trên môi ai cũng nở 1 nụ cười