Ai trong chúng ta cũng đều qua thời thanh niên với biết bao mơ ước, biết bao hoài bão! Và đă từng nghe những giai điệu của tuổi trẻ:
" Hành trình tuổi hai mươi chúng ta vẫn còn nhớ,
một đoạn đường chông gai hiến dâng cho ngày nay.
Hành trình tuổi hai mươi qua núi cao sông dài,
từ mọi miền quê hương về đây chung bài ca.
…Băng qua Trường Sơn, cát trắng biển xanh.
…Tuổi hai mươi đẹp sao ước mơ xanh!"
Những giai điệu ấy, như một nguồn năng lượng vô tận thắp mãi ngọn lửa của thanh niên, của tuổi trẻ, ngọn lửa tình nguyện! Ngọn lửa của niềm khát khao và đam mê cống hiến, ngọn lửa của ý trí, niềm tin và tình đoàn kết!
Và chúng ta, những người không quen biết, đến từ mọi miền tổ quốc về đây sát cánh cùng nhau với chung một mục đích và tư tưởng của tuổi trẻ “ thắp mãi ngọn lửa xanh”.
Giờ đây, nhìn lại những kỷ niệm, những bức hình, hay vài dòng cảm xúc của ai đó đã cùng tôi trải qua khó khăn gian khổ của một hành trình đầy thử thách “ … tiếp tục nhé! Đừng bao giờ dừng lại…”. Và các bạn hỡi, chúng ta sẽ làm nên một lần nữa hành trình ấy, hành trình tuổi hai mươi, hành trình tuổi trẻ, hành trình của những khát khao cháy bỏng! Có thể khó khăn hơn, vất vả hơn hay cũng có thể dễ dàng hơn, nhưng hãy cùng nhau vượt qua tất cả! Sự đoàn kết sẽ giúp chúng ta chiến thắng!
(Gửi cho những người bạn của tôi, những người đang chuẩn bị cho chuyến hành trình đạp xe xuyên Việt 2013 Hà Nội – Cà Mau “ Hành trình kết nối yêu thương”)
Nhật ký xuyên Việt của tôi qua những bức ảnh!
Sau hơn 2 tháng chuẩn bị, chúng tôi đã đến báo công trước Bác và kính cẩn nghiêng ḿnh trước anh linh của Người!
Nhà thơ Viễn Phương đã viết:
“Bác nằm trong Lăng, giấc ngủ bình yên
Như một vầng trăng sáng trong dịu hiền”
Thưa Bác! Ngày chúng con mong chờ đã đến, ngày chúng con được chinh phục những khó khăn thử thách của dải đất hình chữ S mến yêu, ngày chúng con được trải qua một hành trình thật đặc biệt. Hành trình không có tiếng bom, tiếng súng, hành trình của tuổi trẻ, tuổi hai mươi, hành trình cùa ý trí, niềm tin - Hành trình vượt qua thử thách!
Hành trình của những chiếc xe đạp, hành trình của đôi chân không biết mỏi và hành trình ấy đã có những giọt mồ hôi rơi! Để rồi những tiếng cười không bao giờ vụt tắt!

Những tiếng đàn tiếng hát lại vang lên.
Như phá tan đi bóng đêm giá lạnh.
Để sáng mai tỉnh giấc đến bên người.
Thắp nén nhang biết ơn người mãi mãi.
Cố lên nào hãy cười cùng tôi nhé!
Đường còn dài, khó khăn còn nhiều lắm.
Hãy ngừng chân, tôi dìu bạn đoạn xa.
Nắng trên đầu, in hình tôi với bạn.
Trải dài trên con đường của quê hương!
Huế đây rồi bao ngày tôi mong đợi.
Huế nên thơ, Huế lại càng hữu tình.
“ Mưa chợ Đông Ba, mua qua Gia Hội.
Ai về Thành Nội, ai đợi Vân Lâu…”
… Tiếng hát anh mang nặng nghĩa tình.
Lời ca em như hương sen Thành Nội.
Tặng em này, cho anh gửi yêu thương!
Em tên chi?
Ngày nao anh ra Bắc, tìm lại em anh biết gọi bằng gì!
Tiếng reo hò như chẳng muốn chia tay.
"Tôi đi rồi, Anh có nhớ tôi không?
Em đi mô, biết chi tui tìm lại?"
Rồi cà đoàn lại tiếp tục hành quân.
Thử thách mới đang chờ ta phía trước.
Đèo Hải Vân, nơi đất nước cắt làm đôi.
Cố lên em ta nối liền hai nửa.
Không có gì cản được tuổi hai mươi.
Và nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.
Như xóa tan những khó khăn vất vả.
Cố lên nào hỡi người em gái nhỏ!
Có mệt không mang tổ quốc trên vai?
Cười lên nhé, đỉnh kia rồi em hỡi
Rồi cả đoàn vỡ òa trong hạnh phúc.
Tiếng cười tươi, sao nước mắt vẫn rơi!
Nào ngồi lại ta nói chuyện gì nhé!
Ngoài khơi kia nơi ấy chẳng bình yên.
…
Rồi tôi gặp một hành trình kỳ lạ!
Những con người với đôi chân sắt đá.
Băng qua ngàn thử thách đến được đây.
Chào bạn nhé!
Bạn tên gì tôi gọi?
Da bạn nâu, áo bạn thẫm mồ hôi!
Đôi chân bạn có khi nào rỉ máu.
Thấm trên con đường của lứa tuổi hai mươi?
…
Tiếng bắt tay cùng tiếng cười ròn ră.
Hẹn bạn nhé một ngày về Hà Nội!
Chúng ta cùng thắp tiếp ngọn lửa xanh.
Còn bây giờ, xin chào bạn nhé.
Chúng tôi tiếp tục và chúc bạn thành công!
Cơn giông kia như thử thách lòng người.
Có là chi khi chúng ta là một.
Cố lên nào Sài Gòn đang vẫy gọi!
Đến nơi đây Thành phố mang tên Người.
Chẳng được mấy chúng con lại tạm biệt.
Qua miệt vượn với cây trái sum xuê.
Cầu Mỹ Thuận có là gì kia chứ.
Ôi đây rồi mũi đất Cà Mau!
Mảnh đất thiêng liêng,mảnh đất hào hùng.
Nhìn lá cờ hiên ngang trước gió
Mắt ngẫn lệ, Tôi gọi hai tiếng...
VIỆT NAM!
Niểm vui sướng chẳng mấy đã lại tan.
Thay vào đó là nỗi buồn và nước mắt.
Chia tay rồi biết có gặp lại nhau.
Hẹn năm sau ta lại cùng sát cánh.
Lại tiếp tục trên con đường in bóng chúng ta!
KỶ NIỆM XUYÊN VIỆT 2011 - NGUYỄN VĂN HỢI