Chuyến đi được mong chờ bởi tất cả các TNV không chỉ vì đây là một trong những chuyến thực tế cuối cùng trước ngày khởi hành, đây còn là lần đầu tiên có sự góp mặt của Đội 8 – Đội Hải Phòng. Với 2 thành viên tham gia, đội HP đến nơi tại HN từ tối hôm trước và được các bạn ở HN chuẩn bị một buổi đón tiếp nho nhỏ và lo chổ ăn nghỉ chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai.
Có mặt tại công viên Hòa Bình (Bắc từ Liêm, Hà Nội) từ 5h30 sáng, đoàn đã tập trung để nghe hướng dẫn từ trưởng đoàn. Khoảng 6h30, đoàn TNV đã xuất phát trong điều kiện thời tiết mát mẻ, không nắng gắt.
Thể hiện lòng quyết tâm khi giờ khởi hành
Hành trình đến Tây Thiên được chia làm 2 chặng với 30p nghỉ giữa chặng. Đối với các TNV từng tham gia các chuyến thực tế trước và các TNV có sức khỏe trung bình trở lên, đây là một thử thách khá vừa sức. Đoàn đến nơi lúc 11h30, đảm bảo đủ số lượng, không ai tách đoàn, bị lạc đường.
Tại Thiền viện An Tâm, các TNV XV được nhà chùa chăm lo chu đáo cho bữa ăn, giấc ngủ. Hai ngày ở đây thực sự là thời gian để tĩnh tâm với những món chay thanh đạm và buổi giảng pháp sâu sắc của sư ni.
Không chỉ là hành trình đạp xe, chiều ngày 7/6, đoàn TNV đã có một chuyến leo núi thú vị, tìm đến chốn linh thiêng nhất của điểm đến Phật giáo này.
Vẻ đẹp của kiến trúc Phật giáo hòa quyện cùng phong cảnh thiên nhiên mang cho ta cảm giác thật bình yên.
2h30 ngày 8/6, đoàn bắt đầu khởi hành về lại Hà Nội, kết thúc chuyến đi và hẹn trở lại Tây Thiên một ngày không xa. Chặng đường về tuy có nắng hơn và một vài sự cố nhỏ, tất cả các TNV đều đến nơi an toàn và theo đúng kế hoạch. Đoàn tiến hành tổng kết, rút kinh nghiệm và ra về nghỉ ngơi, chuẩn bị cho một tuần học tập, làm việc mới.
Chuyến đi để lại không ít kỷ niệm, cảm xúc trong lòng các TNV. Sau đây xin gửi đến các bạn chia sẻ của bạn Quỳnh Trang về chuyến đi vừa qua
“Tây Thiên trong tôi – Thử thách và tình bạn
Chuyến đi lên Tây Thiên này có lẽ là chuyến đi thực tế cuối cùng trước thềm Xuyên Việt 2014. Mà có lẽ, như quy luật thường tình, cái gì cuối cùng, cũng là cái đầy suy tư, chiêm nghiệm và lan tỏa nhiều dư vị nhất.
Vậy cái gì đã lan tỏa trong chúng ta?
Là sức nóng của mặt trời đổ lửa giữa mùa hè tháng 6?
Là sức trẻ nóng chảy trong tim mỗi người?
Là khát vọng bùng lên nơi miền núi đồi xa thẳm?
Hay là niềm hi vọng, niềm tin, tình đồng đội rực lửa nơi Tây Thiên này?
Hoặc là, tất cả, trộn lẫn vào nhau, tạo nên một chuyến đi không bao giờ quên!
Suốt hai ngày qua, chúng ta đã cùng nhau đạp xe, cùng ăn, cùng ngủ, cùng vui chơi sinh hoạt. Chúng ta cùng nhau, chia sẻ khó khăn, niềm vui và cả những kỉ niệm. Rồi ai sẽ quên được, một cùng núi rừng bạt ngàn cây xanh, suối chảy róc rách? Rồi ai sẽ quên kỉ luật, tinh thần đồng đội suốt chằng đường 130km vừa qua? Rồi ai sẽ quên được, những món ăn chay giản dị mà ngon lành của các sư cô? Và rồi ai sẽ quên, những câu chuyện nhân sinh, những bài học về thế sự vô thường, về cuộc sống nơi cõi tạm này, để tĩnh tâm sống một đời an bình?
-------------
Hà Nội – Tây Thiên với tôi là con đường không hề ngắn, là chông gai, là thử thách, là cách để các tình nguyện viên vượt qua chính mình!
Hà Nội – Tây Thiên với tôi là những khoảnh khắc, những kỉ niệm, và những giọt mồ hôi không thể nào quên được.
Hà Nội – Tây Thiên với tôi là nụ cười của các vị phật tử, là cái nắm tay thật chặt của cậu bạn mới quen, là câu nói cố lên của bạn bè.
Quãng đường ấy là dàn đồng ca, hợp xướng (hoặc là cái gì đó không rõ tên, hay có thể nói là không có trong từ điển tiếng Việt) của các bài hát thiếu nhi, nhạc cách mạng, nhạc không lời (là lá la...) mà chúng ta đã hát cũng nhau trên 130km đó.
Quãng đường ấy là sự giúp đỡ của anh thợ sửa xe sinh viên không chuyên nhưng mà sửa xe thì vô cùng chuyên nghiệp! :P
Quãng đường ấy là cái nắm tay kéo đi, là cái áo ướt đẫm mồ hôi, là giọt nắng hoàng hôn qua xa lộ!
Và, quãng đường ấy, trong tôi, là một tuổi trẻ dám nghĩ, dám làm, và dám sống hết mình trên từng chuyến đi!”
(Hình ảnh chuyến đi sẽ được cập nhật tại link http://goo.gl/1dQ8BD )
Thực hiện: Ban Truyền thông Xuyên Việt 2014